Sách Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền - Tập 2

Giá khuyến mãi thay đổi sau

  • h
  • m
  • s

Đã bán 0

Thông tin:

CUỘC SỐNG NHÌN TỪ Ô CỬA THIỀN - TẬP 2: 

Những ngày cuối năm, con suối trước nhà chỉ còn lại vài vũng nước nhỏ. Con suối nhỏ bắt đầu khô, để nắng tháng Giêng hong khô lòng mình.

Trên những vệt đất vừa khô, lũ rau đắng đất bắt đầu mọc, lấm tấm xanh; và khi con suối vừa khô hẳn, lũ rau đắng đất tràn ra, xóa hết dấu vết con suối nhỏ. Tháng Giêng, núi có mùa rau đắng đất, loài cây rất lạ, chỉ bắt đầu mọc xanh khi cả đồng cỏ ngoài kia đã khô vàng và gục xuống.

Rau đắng đất rất đắng, và loài cây rất đắng đó cũng nở hoa - hoa nhỏ như đầu que diêm, màu trắng cũ, nên từ lúc nở đến lúc tàn vẫn không đổi sắc.

Trong cuộc sống, biết bao nhiêu câu chuyện đã được nói ra trong yên lặng. Thời gian luôn cẩn thận mang đi hết mọi thứ trên con đường mình qua, rồi cẩn thận đem rong rêu gió bụi xóa sạch luôn từng dấu chân của nó. Đem mùa Xuân về xóa hết mùa Đông, rồi lại đem mùa Thu về xóa hết dấu vết mùa Xuân mà mùa Hạ còn nặng lòng muốn giữ lại.

Để được cháy lên ngọn nến phải trả giá bằng cả sinh mạng của nó. Không thể khác. Nếu sợ phải tàn, ngọn nến sẽ không cháy lên được một lần nào cả. Nếu mãi âu lo về cái chết, con người không thể yên tâm sống trọn vẹn được một ngày nào. Cái chết như một điều khoản bắt buộc kèm theo mà con người đã thoả thuận với thời gian nếu muốn được bước qua cánh cửa sinh và nhận lấy cho mình một kiếp sống. Có sinh phải có diệt.

Ngày bước chân qua cánh cửa sinh để bắt đầu một kiếp sống mới, thì cũng chính là ngày con người bắt đầu bước chân vào cuộc hành trình chết đi của mình; chết đi mỗi ngày, như ngọn nến, cháy lên để tàn, và tàn để được cháy lên.

Khi tham gia vào một cuộc chơi, dù là người thắng hay người thua, cuối cùng, tất cả đều phải rời khỏi đó; nhưng không phải vì sẽ rời khỏi đó mà chúng ta không nỗ lực trong suốt thời gian tham gia cuộc chơi. Cuộc sống cũng vậy.