Giá khuyến mãi thay đổi sau
- h
- m
- s
Đã bán 2
Lịch sử giá:
Thông tin:
Phụ nữ ngày nay được đào tạo tốt hơn và có trình độ cao hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, nam giới vẫn chiếm ưu thế trong thế giới doanh nghiệp. Trong Phụ nữ hiện đại không ngại tự tin, hai tác giả Claire Shipman và Katty Kay lập luận rằng lý do chính là sự tự tin.
Vậy tại sao nhiều phụ nữ thiếu tự tin? Nó có phải là văn hóa không? Chính trị? Di truyền? Phụ nữ hiện đại không ngại tự tin là cuốn sách nói về hành trình tìm hiểu về sự tự tin ở nhiều phương diện. Hai tác giả của cuốn sách, Katty Kay và Claire Shipman hai nhà báo làm việc trong lĩnh vực nam giới thống trị về chính trị, họ muốn biết chính xác những gì sẽ giúp phụ nữ đạt được thành công, từ việc chấp nhận rủi ro, không đặt nặng phán xét của đối phương mà đàn ông không hề ngần ngại trong việc thực hiện.
Để tìm hiểu được lý do tại sao, các tác giả hướng đến những người phụ nữ thành công, tự tin. Cuốn sách được nhấn mạnh với các cuộc phỏng vấn và lời khuyên từ những người phụ nữ. Ví dụ như: Ngừng suy nghĩ quá nhiều về tất cả mọi thứ. Can đảm, hành động, chúc mừng bản thân vì đã cố gắng bất kể kết quả thế nào, và tiếp tục. Hãy thể hiện tình yêu thương. Thực hành và áp dụng vào trong công việc. Thiền có thể giúp giảm nỗi sợ hãi và bình tĩnh hơn. Tập trung vào cách thể hiện bản thân về mặt thể chất. Thử nghiệm các vị trí quyền lực…
Có rất nhiều thứ nữa, nhưng lời khuyên lớn nhất đó là: sự phát triển về sự tự tin là có ý nghĩa – và nó là một sự lựa chọn.
Với tất cả những giá trị nêu trên, Phụ nữ hiện đại không ngại tự tin thực sự là cuốn sách dành cho phái nữ, giúp phụ nữ tỏa sáng trong suốt sự nghiệp của mình, cũng như trong đời sống cá nhân và gia đình.
Thông tin tác giả:
Katty Kay là người phụ trách tin tức ở Washington cho chương trình BBC World News America. Cô là khách mời thường xuyên trên chương trình Meet the Press của kênh NBC và Morning Joe của MSNBC.
Claire Shipman là phóng viên của kênh ABC News và chương trình Good Morning America, chuyên mảng chính trị, tin tức quốc tế và các vấn đề của nữ giới.
Trích đoạn sách:
Có một phẩm chất có thể phân biệt mọi người với nhau. Khá khó để định nghĩa chính xác điều này nhưng rất dễ nhận ra. Có nó trong tay, bạn có thể gánh vác cả thế giới; không có nó, bạn mắc kẹt trong chính ô khởi động của tiềm lực bản thân.
Không nghi ngờ gì khi nói Susan, 28 tuổi, có khá nhiều phẩm chất này. Cũng giống như bao người, cô sợ phải nói trước đám đông. Susan có nhiều điều muốn bộc bạch, cô chỉ không thích mình nổi bật giữa chốn đông người. Cô thừa nhận với bạn bè rằng trước mỗi lần thuyết trình, cô lo sợ sẽ bị chế giễu tới mức không ngủ nổi. Dù phát biểu không được suôn sẻ trong những lần đầu, nhưng cô vẫn tiếp tục cố gắng. Trang bị tập giấy ghi chú cùng những bộ cánh chỉn chu, Susan đã chống lại nỗi lo lắng của mình và cất cao tiếng nói mang thông điệp gây tranh cãi đến nhiều nơi, đặc biệt tới những thính giả nam giới đầy hoài nghi. Cô biết mình cần chế ngự nỗi sợ hãi, và cô đã thành công, thậm chí trở thành một diễn giả vô cùng thuyết phục trước công chúng.
Susan B. Anthony – tiếng nói đại diện cho quyền đi bầu của nữ giới ở Hoa Kỳ – đã dành 50 năm cuộc đời để vận động giành quyền bầu cử cho phụ nữ. Bà mất năm 1906, 14 năm trước khi những nỗ lực của bà được đền đáp, nhưng chưa bao giờ bà nản chí – bất chấp thực tế rằng thắng lợi luôn ngoài tầm với.
Một cô gái trẻ ở Pakistan ngày nay cũng cần đến phẩm chất tương tự để có thể đến trường học mỗi ngày. Và thử tưởng tượng xem, nếu bạn là một cô gái 20 tuổi thách thức lực lượng khủng bố Taliban bằng việc kêu gọi cải cách giáo dục, viết blog cho toàn thế giới đọc trong khi những ngôi trường đang nổ tung xung quanh, thì chắc chắn bạn không thể thiếu phẩm chất này. Và việc duy trì, tiếp tục đấu tranh cho lý lẽ sau khi bị những kẻ quá khích lôi xuống khỏi xe buýt, bắn vào đầu khi mới 14 tuổi đòi hỏi thiếu niên ấy phải mang trong mình một sự phi thường. Malala Yousafzai chắc hẳn rất dũng cảm. Khi quân Taliban tuyên bố lên kế hoạch giết cô, cô không chớp mắt đáp trả: “Tôi vẫn thường nghĩ về cái chết và hình dung cảnh tượng đó một cách rõ ràng. Dù họ có đến đây giết tôi, tôi vẫn phải nói rằng họ đang sai lầm, được đi học là quyền cơ bản của chúng tôi.”
Malala có một loại sức mạnh khác, một thứ củng cố cho sự bất chấp cũng như đẩy cô tiến lên trên con đường đã chọn. Malala nuôi dưỡng một niềm tin vô cùng to lớn, gần như không tưởng, rằng cô sẽ thành công, cho dù bất lợi chồng chất ngáng chân cô.
Hai người phụ nữ sống cách nhau một thế kỷ nhưng có chung một niềm tin – nhận thức rằng họ sẽ đạt được mục đích. Điểm chung của họ chính là sự tự tin. Điều mà nữ giới hiện đang thiếu một cách đáng báo động.
Bản chất khó nắm bắt của sự tự tin đã thu hút chúng tôi từ nhiều năm nay, từ khi đặt bút viết cuốn Womenomics vào năm 2008. Chúng tôi liệt kê ra những thay đổi tích cực ở phụ nữ như: dữ liệu về tầm quan trọng cốt lõi của thành viên nữ đối với các công ty, cũng như sức mạnh giúp phụ nữ cân bằng cuộc sống và đạt được thành công. Tuy nhiên, qua các cuộc trao đổi giữa chúng tôi và họ, những người phụ nữ hoàn hảo và thành đạt, chúng tôi vẫn vấp phải một điểm tối chưa thể định hình rõ – một lực kéo ngược họ lại. Vì sao một giám đốc ngân hàng đầu tư thành công lại cảm thấy cô ấy không xứng đáng với sự đề bạt lớn vừa nhận được? Lý do gì khiến một nữ kỹ sư thăng tiến nhanh, là người tiên phong trong lĩnh vực suốt hàng chục năm lại nói rằng cô ấy không chắc mình là lựa chọn tốt nhất cho vị trí điều hành dự án lớn mới đây của công ty?
Trong hai thập kỷ quan sát nền chính trị Mỹ, chúng tôi đã phỏng vấn một vài phụ nữ có ảnh hưởng lớn trong nước. Thông qua công việc và cuộc sống, chúng tôi cũng đã gặp gỡ nhiều người mà hẳn ai cũng cho là tràn ngập tự tin. Dù vậy, khi nghiên cứu kỹ lưỡng hơn, chúng tôi đã ngạc nhiên nhận thấy chính những trung tâm quyền lực của đất nước lại là nơi nữ giới thiếu tự tin nhất. Từ nữ luật gia tới nữ tổng giám đốc đều bày tỏ với chúng tôi cùng một cảm giác khó hiểu rằng họ không hoàn toàn làm chủ quyền lãnh đạo cấp cao của mình. Có rất nhiều phụ nữ tài năng phi thường mà chúng tôi có dịp gặp gỡ, trò chuyện đều tỏ ra thiếu niềm tin vững chắc vào khả năng của bản thân. Và như chúng tôi khám phá ra, với một số phụ nữ quyền lực, vấn đề này khá bất tiện bởi nguy cơ bị lộ ra điểm mà họ cho là nhược điểm xấu hổ. Nếu họ mà còn cảm thấy như vậy thì nghĩ mà xem, tình cảnh của chúng ta ra sao?
Bạn biết những cảm giác khó chịu như: lo sợ bạn sẽ thật ngu ngốc và tự đề cao nếu lên tiếng phát biểu; cảm giác thành công của bạn là bất ngờ và không xứng đáng; sự căng thẳng khi bạn rời khỏi vùng an toàn để thử một thứ mới mẻ đầy kích thích, khó khăn và liều lĩnh.
Chính chúng tôi cũng thường xuyên cảm nhận được sự do dự đó. Vài năm về trước, chúng tôi đã tiết lộ điều đó với nhau khi so sánh những ghi chép về mức độ tự tin cũng như dựa trên sự hiểu biết lẫn nhau. Katty tốt nghiệp một trường đại học hàng đầu với điểm số cao, biết vài ngoại ngữ, và cô ấy vẫn luôn tin rằng mình không đủ thông minh để giành được những công việc uy tín nhất trong lĩnh vực báo chí. Claire thấy điều đó phi lý và đáng cười làm sao, nhưng cũng nhận ra mình không khác gì, rằng hàng năm trời cô đều nghe lời những nhà báo nam hàng đầu quanh mình, cho rằng tiếng nói của họ có trọng lượng hơn, họ chắc chắn và hiểu biết nhiều hơn. Cô gần như vô thức tin rằng những người đàn ông đó có quyền nói nhiều hơn trên truyền hình. Có phải họ thực sự chỉ tự tin hơn không?
Những câu hỏi vẫn chưa có lời giải đáp. Liệu đây chỉ là nhận xét chủ quan, hay quả là phụ nữ kém tự tin hơn đàn ông? Và tự tin là gì? Nó khiến cho chúng ta trở nên như thế nào? Sự tác động của nó đối với hạnh phúc, thành công của chúng ta ra sao? Liệu bẩm sinh chúng ta đã tự tin? Chúng ta có thể tự tin nhiều hơn không? Chúng ta đang giúp tạo ra hay ngăn trở sự tự tin ở con cái? Tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi trên chính là mục tiêu cho dự án tiếp theo của chúng tôi.
Chúng tôi đã tiến hành điều tra ở phạm vi lớn hơn so với ý tưởng ban đầu, bởi mỗi cuộc phỏng vấn và mỗi câu trả lời lại thêm thuyết phục chúng tôi rằng sự tự tin không chỉ là thành phần thiết yếu trong cuộc sống mà còn phức tạp một cách bất ngờ. Chúng tôi gặp các nhà khoa học chuyên nghiên cứu biểu hiện của sự tự tin thông qua những con chuột và khỉ ở phòng thí nghiệm. Chúng tôi trò chuyện với các nhà thần kinh học, những người đưa ra giả thiết sự tự tin bắt nguồn từ chính ADN của chúng ta, và các nhà tâm lý học thì nói rằng tự tin là sản phẩm của sự lựa chọn. Về phần mình, các huấn luyện viên trong lĩnh vực biểu diễn và thể thao cho rằng tự tin đến từ việc lao động và tập luyện chăm chỉ. Chúng tôi tìm đến những người phụ nữ rất tự tin và những người thiếu tự tin để tìm hiểu quan điểm của họ. Và chúng tôi cũng trao đổi với nam giới – cấp trên, bạn bè, và các ông chồng. Phần lớn những gì chúng tôi tìm ra đều khá tương thích với cả hai giới; các dấu hiệu về mặt di truyền hầu như không khác biệt về lòng tự tin. Tuy nhiên, tồn tại một sự khủng hoảng đặc biệt ở phụ nữ.
Trong nhiều năm, phụ nữ chúng ta đã cúi đầu và tuân thủ luật lệ. Chúng ta đã có những tiến bộ không thể phủ nhận nhưng vẫn chưa vươn lên những đỉnh cao trong tầm với của mình. Một số người mù quáng đã sai lầm khi khẳng định phụ nữ không đủ khả năng. (Thực tế là chúng tôi chưa gặp nhiều phụ nữ không đủ trình độ và khả năng.) Một số khác nói con cái thay đổi ưu tiên của chúng ta, và điều này quả thật không sai. Bản năng làm mẹ tạo ra một sợi dây cảm xúc phức tạp lôi kéo chúng ta giữa gia đình với công việc mà không tồn tại mãnh liệt đến thế ở phái nam. Nhiều nhà bình luận chỉ ra rằng rào cản văn hóa và tôn giáo đã chống lại chúng ta. Ý kiến đó cũng đúng, nhưng tất cả những lý lẽ trên đều không nhắc tới một điều sâu xa hơn – phụ nữ không tin vào chính bản thân mình.
Chúng tôi bắt gặp điều này ở mọi nơi: Những phụ nữ thông minh có nhiều ý tưởng đóng góp nhưng không giơ tay trong các cuộc họp. Những phụ nữ sôi nổi có khả năng lãnh đạo xuất sắc nhưng băn khoăn không dám yêu cầu bình bầu hay kêu gọi gây quỹ cho chiến dịch. Những bà mẹ tận tụy thà để ai đó làm chủ tịch hội phụ huynh còn mình lui về hậu trường. Tại sao phụ nữ luôn có vẻ ít chắc chắn về bản thân dù chúng ta đúng, còn đàn ông vẫn tự tin hơn dù họ biết họ có thể sai?
Mối quan hệ rắc rối giữa phụ nữ và sự tự tin biểu hiện rõ ràng hơn ở nơi làm việc, trong các hoạt động công cộng. Nhưng nó cũng ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình, hủy hoại những khu vực mà vốn chúng ta đoan chắc hơn về bản thân. Hãy nghĩ đi. Bạn rất muốn nói một vài câu chúc ân cần trong bữa tiệc sinh nhật của cô bạn thân, nhưng viễn cảnh nói trước 30 người khiến bạn toát mồ hôi rồi lúng búng mấy lời cụt ngủn, ôm cảm giác không hài lòng về việc mình chưa làm hết sức để xứng với người bạn yêu quý. Bạn luôn ước giá mà mình đã tranh cử chức chủ tịch hội học sinh ở trường, nhưng việc yêu cầu mọi người bầu chọn cho mình sao nghe thật ngạo mạn. Ông anh rể khiến bạn bực mình với thành kiến phân biệt giới tính, nhưng bạn e ngại nếu chống đối anh ta trước mặt cả nhà, bạn sẽ bị cho là một đứa phiền phức ồn ào, và dù gì anh ta lúc nào cũng có vẻ đúng đắn với những lý lẽ của mình.
Thử tưởng tượng mọi điều trong suốt bao năm qua mà bạn ước giá như mình đã nói, đã làm, đã thử, nhưng chỉ vì điều gì đó ngăn cản mà bạn không thực hiện. Có thể điều đó chính là việc thiếu tự tin. Khi không tự tin, chúng ta chìm đắm trong những khát vọng không thành hiện thực, loanh quanh với những lời bào chữa cho đến khi tê liệt. Bạn có thể kiệt sức, nản lòng và phiền muộn. Dù bạn đi làm hay ở nhà, dù bạn muốn có công việc tốt nhất hay chỉ công việc bán thời gian – chẳng phải thật tuyệt khi vứt bỏ nỗi lo âu và cáu kỉnh về mọi thứ mà bạn muốn thử nhưng không dám vì không tin vào chính mình?
Về mặt khái niệm cơ bản nhất, điều chúng ta cần làm chính là bắt đầu hành động, thử mạo hiểm và vấp ngã, cũng như ngưng lầm bầm, ngưng xin lỗi và ngưng thoái thác đi. Không phải phụ nữ không có khả năng thành công; chỉ là chúng ta không tin rằng mình có thể thành công và điều đó ngăn chúng ta thử cố gắng. Phụ nữ mong muốn mọi thứ được hoàn hảo tới mức lo sợ sẽ làm sai. Nhưng, nếu không liều mình thì chúng ta sẽ không bao giờ tiến bộ.
Người phụ nữ hoàn hảo của thế kỷ 21 nên dành ít thời gian lo lắng về việc liệu cô ấy có đủ khả năng cạnh tranh không, và dành nhiều thời gian để tập trung hơn vào niềm tin ở chính mình và hành động thực tế. Cô ấy có thừa năng lực.
Tạp chí Economist gần đây đã gọi sự trao quyền về kinh tế cho phụ nữ là sự thay đổi xã hội sâu sắc nhất thời đại. Hiện ở Hoa Kỳ, số lượng phụ nữ có trình độ đại học và sau đại học đang cao hơn nam giới. Chúng ta điều hành những công ty tốt nhất. Có 17 lãnh đạo quốc gia thuộc phái nữ trên khắp thế giới. Phụ nữ chiếm hơn 80% chi tiêu tiêu dùng quốc gia và đến năm 2018, người vợ trong gia đình kiếm được nhiều tiền hơn. Hiện nay, phụ nữ chiếm một nửa lực lượng lao động và đang thu hẹp khoảng cách ở bậc quản lý tầm trung. Chưa bao giờ sự vượt trội về khả năng và năng lực của phụ nữ so với đàn ông lại rõ ràng như bây giờ. Những ai theo dõi sự chuyển giao giá trị của xã hội với cái nhìn đúng đắn sẽ thấy được thế giới đang hướng về phái nữ.
Nhưng chưa xong.
Khi xét về các vị trí hàng đầu, số lượng phụ nữ vẫn nhỏ và tăng rất chậm. Ở mọi cấp độ, tài năng của phụ nữ vẫn chưa được công nhận hoàn toàn. Chúng tôi tin rằng, phụ nữ đang bị ngăn trở bởi lý do là chính phụ nữ không nhìn ra được, thậm chí không thể hình dung ra điều bản thân có thể làm.
“Khi một người đàn ông tưởng tượng về sự nghiệp tương lai, anh ta nhìn vào gương và thấy một thượng nghị sĩ. Một người phụ nữ không bao giờ có được sự tự tin như vậy.” Lời bình phẩm đơn giản một cách thẳng thừng đến từ Marie Wilson, một nhà vận động chính trị kỳ cựu cho phụ nữ, xét về nhiều mặt, chính là bệ phóng cho cuộc thăm dò này. Chúng tôi rất tâm đắc với câu nói này bởi nó tóm gọn một cách hoàn hảo cả sự dè dặt lẫn tính bất an ở phụ nữ. Và chúng tôi xin phép bổ sung. Ngay cả khi chúng ta là thượng nghị sĩ, tổng giám đốc hay người đứng đầu trong các lĩnh vực, chúng ta đều không thừa nhận bản thân và những thành tựu đạt được.
Một năm trước khi ra mắt cuốn Lean In (Dấn thân), giám đốc điều hành Sheryl Sandberg của Facebook nói với chúng tôi rằng: “Có những ngày tôi tỉnh dậy trong cảm giác dối trá, không chắc mình có nên đảm đương vị trí hiện tại hay không.” Tương tự như hai chúng tôi đã dành nhiều năm quy thành công mình có được cho sự may mắn, hay như Blanche DuBois thì nhờ sự tử tế của những người lạ. Và chúng tôi không hề cố ý tự ti – chúng tôi thực sự tin là mình yếu kém. Sau cùng, làm thế nào chúng ta có thể xứng đáng với những gì mình có?
Peggy McIntosh, một nhà xã hội học ở Đại học Wellesley đã viết rất nhiều về hội chứng mạo danh (fraud syndrome), ghi nhớ sống động về một hội nghị bà từng tham gia: “Có 17 người phụ nữ ngồi theo hàng phát biểu trong phiên họp đầy đủ, và cả 17 người đều mở đầu bài nói với những câu mang hàm ý từ chối hoặc xin lỗi. ‘Tôi chỉ có một ý kiến là,’ ‘Tôi chưa từng nghĩ nhiều về điều này’ hoặc ‘Tôi thực sự không biết điều này có xác đáng không.’ Và đó là một hội nghị lãnh đạo của phụ nữ.”
Dữ liệu thực vô cùng tàn nhẫn. So với nam giới, chúng ta không thấy mình sẵn sàng được thăng tiến, tự dự đoán mình sẽ làm không tốt các bài kiểm tra, nhiều người còn nói thẳng với các nhà nghiên cứu rằng mình không hề tự tin với nghề nghiệp.
Một phần vấn đề là chúng ta không hiểu luật chơi. Phụ nữ từ lâu đã tin rằng chỉ cần chăm chỉ làm việc hơn và đừng làm phiền ai, tài năng bẩm sinh của chúng ta sẽ tỏa sáng và mang lại phần thưởng. Nhưng rồi chúng ta chứng kiến nam giới xung quanh được đề bạt lên vị trí cao hơn và nhận lương nhiều hơn. Sâu thẳm trong tâm trí, chúng ta biết không phải vì họ giỏi hơn; thực chất, họ kém hơn phụ nữ, nhưng họ trù định được một mức độ thoải mái với bản thân, từ đó thu hút sự chú ý và tưởng thưởng. Sự thoải mái đó, sự tự trấn an đó, chính là tự tin, hay ít nhất là phiên bản của sự tự tin.
Thường thường, cách sự tự tin bộc lộ ở nam giới hoàn toàn thiếu hấp dẫn và xa lạ đối với nữ giới. Phần lớn phụ nữ không thấy tự nhiên khi chi phối các cuộc hội thoại, chạy quanh phòng hội nghị, ngắt lời người khác hay khoe khoang về các thành tích của mình. Một vài người trong số chúng ta từng thử các chiêu trò kể trên để rồi nhận ra đó không phải phong cách của mình.
Cái giá phải trả là quá cao nếu từ bỏ tìm kiếm sự tự tin chỉ vì những mẫu hình nam giới được ưa chuộng có thể không phù hợp. Có quá nhiều cơ hội đang vụt qua tay chúng tay. Khi mổ xẻ các bài luận học thuật và xem lại bản ghi chép từ các cuộc phỏng vấn, chúng tôi quyết định cần phải có một kế hoạch cho sự tự tin, một mật mã tự tin mà nếu sẵn sàng, nó sẽ đưa phụ nữ đi theo đường hướng đúng đắn.
Ví dụ trường hợp của Vanessa bạn chúng tôi, một người gây quỹ vô cùng thành công làm việc cho một tổ chức phi lợi nhuận. Gần đây, chủ tịch tổ chức đã gọi cô đến trong buổi gặp mặt thường niên. Vanessa đã kêu gọi được rất nhiều tiền cho nhóm và đoán rằng cô sẽ được khen ngợi. Tuy nhiên, chủ tịch đã đưa cho cô một bài kiểm tra thực tế. Đúng vậy, cô đã làm rất tốt việc của mình là gây quỹ, nhưng nếu muốn trở thành lãnh đạo cao cấp của tổ chức, cô cần bắt đầu đưa ra quyết định. Ông chủ tịch nói với cô, “Dù các quyết định đúng hay sai cũng không quan trọng, đội của cô chỉ cần biết cô có thể quyết định và kiên trì với kế hoạch.” Vanessa không thể tin vào điều vừa nghe thấy. Dù các quyết định đúng hay sai cũng không quan trọng? Nghe như một lời nguyền vậy.
Vanessa vẫn chưa nhận ra sự thật trong lời của ông chủ. Cô quá tập trung vào việc tỏ ra hoàn hảo, và hoàn toàn đúng, rằng cô không dám ra quyết định, đặc biệt là trong những vấn đề cần giải quyết nhanh chóng. Giống như nhiều phụ nữ khác, Vanessa là người cầu toàn, nhưng đòi hỏi về sự hoàn hảo và những ngày làm việc 14 tiếng không phải điều nhóm của cô cần. Và thêm nữa, thói quen của cô đã ngăn cản cô trở nên quyết đoán hơn khi cần thiết.
Nếu bạn hỏi các nhà khoa học và các nhà chuyên môn rằng chủ nghĩa lạc quan được định nghĩa như thế nào, bạn sẽ nhận được câu trả lời khá nhất quán. Điều tương tự xảy đến với hạnh phúc và những đặc tính cơ bản khác về mặt tâm lý; nhờ những phân tích và thử nghiệm thường xuyên và trong thời gian dài, giờ đây chúng ta có một kho tàng những lời khuyên thiết thực về việc trau dồi những thuộc tính này cho bản thân. Tuy nhiên, như chúng tôi tìm hiểu, câu chuyện về sự tự tin lại không giống vậy. Đây là một phẩm chất bí ẩn và những gì chúng tôi biết về sự tự tin chưa đủ thỏa mãn kỳ vọng của chúng tôi khi lên kế hoạch khám phá bản chất của nó.
Có một điều chắc chắn rằng tỏ ra can đảm và tự tin không hề giống nhau. Chúng tôi cũng nhận ra sự tự tin không nằm trọn trong tâm trí và nó không sinh ra từ các biện pháp nâng cao lòng tự trọng. Có lẽ nổi bật nhất chính là chúng tôi phát hiện ra sự thành công có mối tương quan chặt chẽ với sự tự tin thay vì năng lực cá nhân. Đúng vậy, có bằng chứng chứng minh sự tự tin quan trọng hơn khả năng trong việc tiến bộ. Đây quả là một tin tức đáng lo đối với chúng tôi, những người dành cả đời phấn đấu theo năng lực.
Một kết luận gây bối rối khác là một số phụ nữ bẩm sinh đã tự tin hơn người. Nghiên cứu chỉ ra lý do một phần do gen. Chúng tôi đã tự kiểm tra bộ gen của mình. Chúng tôi sẽ chia sẻ thông tin với các bạn sau nhưng kết quả thực bất ngờ. Và chúng tôi nhận ra não bộ của nam giới và nữ giới hoạt động theo cách thức khác nhau, ảnh hưởng đến sự tin tưởng vào bản thân của mỗi người.
Dù sao, tự tin cũng chỉ có một phần là khoa học. Phần còn lại thuộc về nghệ thuật. Cách sống của mỗi người sẽ tác động rất lớn và bất ngờ đến khung nền tự tin vốn có của họ. Nghiên cứu mới nhất cho thấy chúng ta có thể thay đổi não bộ theo nghĩa đen bằng những cách tác động lên tư tưởng và hành vi ở mọi lứa tuổi. Và may mắn thay, một phần trọng yếu của mật mã tự tin chính là ý chí: lựa chọn của chúng ta. Bằng những nỗ lực cần cù, chúng ta có thể mở rộng sự tự tin. Điều cần thiết là chúng ta cần dừng tỏ ra hoàn hảo và sẵn sàng gặp thất bại.
Các nhà khoa học gọi là tính dẻo, còn chúng ta gọi là hy vọng. Nếu bạn đổ công sức vào đó, bạn thực sự có thể khiến bộ não có thiên hướng tự tin. Một điều chúng ta đã biết về phụ nữ chính là phụ nữ không ngại chăm chỉ.
Với vai trò phóng viên, chúng tôi có may mắn được đi khắp hang cùng ngõ hẻm trên thế giới để tìm ra những câu chuyện, và chúng tôi đã chứng kiến những khả năng mà sự tự tin mang lại. Chúng tôi chú ý cách một số người đặt mục tiêu cao, đơn giản là họ cho rằng mình sẽ thành công, trong khi một số khác dành cùng thời gian và năng lượng để nghĩ tới hàng tá lý do vì sao họ không thể thành công. Là những người mẹ, chúng tôi quan sát tác động của sự tự tin ở các con của mình. Chúng tôi thấy bọn trẻ tự do nói, làm và mạo hiểm, học hỏi mỗi bước chân đi và lưu lại bài học cho tương lai. Và chúng tôi thấy những người trẻ tuổi đang tự kìm hãm bản thân, sợ sệt những điều chưa thành hình và không đáng.
Và với vai trò là phụ nữ, thật sự cảm ơn dự án này đã cho chúng tôi cơ hội được cảm thấy tác động thay đổi cuộc sống của sự tự tin, cả trong sự nghiệp lẫn đời sống riêng. Một nhà khoa học chúng tôi từng phỏng vấn đã mô tả các lần va chạm thường xuyên với sự tự tin của bà: “Tôi cảm nhận một loại hình quan hệ ‘khóa và chìa khóa’ với thế giới thật ngoạn mục. Tôi có thể đạt được. Và tôi được kết nối”. Cuộc sống có sự tự tin có thể trở nên phi thường.